Chiếc xe ô tô con và cái két sắt

Sau mấy ngày anh từ địa phương được điều động lên nhận công tác ở cơ quan trung ương, chánh văn phòng cơ quan gặp anh hỏi ý kiến anh về việc bố trí xe đưa đón anh theo tiêu chuẩn. Theo quy định, cán bộ như anh được trang bị xe ô tô con giá trị từ 700 đến 800 triệu đồng. Khi đó “sếp” có 2 sự lựa chọn, nếu lấy xe mới tinh thì chỉ còn loại ford MONDEO 2.0; nếu không thì dùng chiếc Camry 2.4 cũ, nguyên là xe phục vụ đồng chí là lãnh đạo cơ quan, nay đã nghỉ hưu.

Anh đề nghị để suy nghĩ, ngày mai trả lời. Hôm sau, anh đồng ý đi chiếc xe ford vì nghĩ rằng mấy khi “sếp” mới lại đi lại xe cũ của người khác. Hơn nữa biển đăng ký chiếc xe Camry toàn số “tử” với số “tịt”! Thế nhưng khi đi xe mới, anh mới thấy quyết định sai lầm: chiếc ford tuy mới, nhưng vì lắp ráp trong nước nên vừa hẹp, vừa thấp, lại “uống” xăng như voi uống nước, điều hòa không khí thì kém mát... Nhưng chẳng biết kêu ca cùng ai, trừ lái xe.

Một hôm,  chánh văn phòng cơ quan ngồi cùng xe đi họp, “sếp” gợi ý:

- Ở cơ quan ta nhiều tài liệu “mật” mà không có tủ sắt để giữ gìn, bảo quản. Mấy lần tôi định đưa cái két sắt của riêng mình lên để đựng tài liệu, nhưng vì sợ cơ quan tự ái, rằng coi thường cơ quan “nghèo” không có tiền mua cái két, cho nên chưa dám đưa lên.

Chánh văn phòng trả lời vô tư:

- Anh cứ lo xa. Cơ quan ta an ninh tốt lắm. Bảo vệ 24/24. Từ trước đến nay chưa hề có mất cắp bao giờ. Phòng làm việc của anh thì chỉ em và cô văn thư có chìa khóa để mở đưa công văn, giấy tờ, dọn dẹp vệ sinh, không có ai vào được đâu. Nhưng nếu anh có ý kiến vậy thì để em báo cáo cơ quan trang bị cho anh một két sắt.

Ít lâu sau, trong phòng của “sếp” có một két sắt mới coong.

Tôi là lái xe cho các “sếp” nhưng lại có thói quen mang sách lên xe đọc khi rảnh rỗi, chờ đợi. Một lần khi đưa “sếp” đến dự hội nghị biểu dương những điển hình học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, tôi mua được cuốn “Kể chuyện của những người giúp việc Bác Hồ” và ngồi trên xe giở ra đọc. Đang đọc dở thì “sếp” từ hội nghị đi ra. Tôi đánh dấu trang đọc dở gấp sách lại. “Sếp” lên xe, nhìn thấy quyển sách liền hỏi:

- Cậu mới mua quyển sách này à?  Có nhiều chuyện hay không?

- Báo cáo “sếp”! Nhiều chuyện hay và cảm động lắm, nhưng em cũng chưa đọc hết.

“Sếp” cầm cuốn sách và giở đúng chỗ tôi đánh dấu và đọc một cách chăm chú. Ở đó có 2 đoạn do Phạm Lê Minh, Trưởng phòng, Cục Cảnh vệ, Bộ Công an, người chuyên bảo vệ Bác Hồ kể lại như sau:

“Tôi còn nhớ chuyện anh Trần Quốc Hoàn gửi biếu Bác chiếc két sắt. Anh em phục vụ xin phép được kê vào phòng làm việc của Bác. Bác cười nói vui:

- Hễ có cái gì quý các chú cũng đem tặng thì phòng Bác chứa sao hết?

Một đồng chí báo cáo với Bác chiếc két này rất tiện lợi xin Bác nhận để tài liệu cho chắc chắn.

Bác chỉ mấy anh em đang đứng bên cạnh mình:

- Ở ngoài đã có các chú cảnh vệ canh gác, ngay bên Bác cũng có các chú đây. Nếu phải dùng đến két sắt hóa ra Bác không tin các chú à?”  

Ở một đoạn khác, tác giả viết:

“Khi sử dụng đồ dùng Bác luôn luôn bảo quản cẩn thận và hết sức tiết kiệm, vì Người trân trọng mồ hôi, công sức của nhân dân. Chiếc xe Pôbêđa của Bác đã cũ, Văn phòng Trung ương xin phép được đổi cho Bác xe mới và tốt hơn. Bác hỏi đồng chí lái xe:

- Xe của Bác đã hỏng chưa?

Đồng chí lái xe thành thật:

- Thưa Bác, xe chưa hỏng, nhưng chúng cháu muốn đổi xe mới để Bác đi nhanh và êm hơn.

Bác cười bảo:

- Thế thì chưa đổi. Ai thích đi nhanh thì đổi xe mới, còn Bác vẫn dùng xe này vì nó chưa hỏng”.

Về đến cơ quan, khi trả tôi quyển sách, “sếp” buông lửng một câu:

- Nhiều tình tiết hay thật! Hình như “Ông cụ” nói về trường hợp của mình đây!  

Vài tuần sau, “sếp” bảo đồng chí chánh văn phòng cho anh em khiêng chiếc két sắt xuống đặt tại phòng kế toán - tài vụ để làm két đựng tiền và gọi chánh văn phòng lên đề nghị đổi cho “sếp” sang dùng chiếc xe Camry 2.4 cũ. Từ đó đến nay, hằng ngày tôi vẫn đưa đón “sếp” hoặc đi công tác bằng chiếc Camry cũ. Người trong “nghề” cho nên ngồi sau chiếc xe cũ này nhưng lại tự tin và thoải mái gấp mấy lần chiếc xe ford mới kia. Như đọc được ý nghĩ của mình, có lần ngồi trên xe, “sếp” khen:

- Xe này tuy cũ nhưng đi còn sướng bằng vạn xe mới kia!

Phản hồi

Các tin khác

Mới nhất

Xem nhiều nhất